Mình không bỏ công việc. Mình chỉ chọn lại cuộc đời của chính mình.
Có một thời gian dài, mình nghĩ tự do là thứ chỉ dành cho:
- người có nhiều tiền,
- người có may mắn,
- hoặc người có vị thế cao.
Còn mình?
Mình chỉ là một người đi làm chăm chỉ,
quản lý gần 50 người
lương ổn, vị trí tốt,
nhìn từ bên ngoài thì ai cũng bảo:
“Ổn quá, phấn đấu gì nữa?”
Nhưng cảm giác thật bên trong…
không hề ổn.
Mình ổn trong mắt người khác,
nhưng mình không ổn trong chính cuộc sống của mình.
Mình nhận ra mình đang sống cuộc đời mà người khác muốn — không phải cuộc đời mình muốn
Nghe thì có vẻ “ngầu”: quản lý team lớn, nhiều trách nhiệm, nhiều ảnh hưởng.
Nhưng đằng sau đó là:
- hết cuộc họp này tới cuộc họp khác,
- tin nhắn đến bất kỳ lúc nào,
- xử lý khủng hoảng liên tục,
- deadline dí sát gáy,
- và việc không tên chất thành núi.
Tối về kiệt sức.
Sáng dậy lại tiếp tục.
Mình bắt đầu tự hỏi:
“Nếu mình sống như thế này thêm 5–10 năm nữa… mình sẽ thành ai? Mình có đang thật sự sống không?”
Câu trả lời… làm mình im lặng rất lâu.
Tự do không phải là không làm gì. Tự do là được chọn việc mình làm.
Một ngày nào đó, mình nhìn vào lịch họp và nhận ra:
Mình đã không còn quyền lựa chọn cách sống.
Lịch làm việc chọn mình.
Trách nhiệm chọn mình.
Người khác chọn mình.
Còn mình… chỉ là người chạy theo.
Mình không muốn sống một cuộc đời mà mỗi sáng thức dậy cảm thấy mình đang “bị kéo đi”.
Mình muốn:
- làm thứ mình thích,
- sống theo nhịp của chính mình,
- sáng tạo mỗi ngày,
- nghỉ khi cần mà không phải giải thích,
- xây thứ gì đó thuộc về mình,
- và kiếm tiền một cách nhẹ nhàng hơn, thông minh hơn.
Mình chọn cuộc sống một người — không phải vì mình ghét team cũ
Mình từng rất yêu team của mình.
Mình tự hào vì đã đồng hành và giúp mọi người phát triển.
Nhưng mình cũng thấy rõ một điều:
Càng nhiều người phụ thuộc vào mình → mình càng ít tự do.
Một quyết định ảnh hưởng cả đội.
Một ngày mình nghỉ → nhiều người bị động.
Một trách nhiệm sai → mình phải gánh gấp đôi.
Mình không muốn bị mắc kẹt trong vai trò đó suốt đời.
Mình chọn tự do vì mình muốn sống chậm – nhưng sâu
Không phải sống lười biếng, không làm gì.
Mình vẫn làm việc — nhưng làm theo cách mình muốn.
Mình muốn:
- buổi sáng pha cà phê, mở laptop và cảm thấy vui,
- buổi chiều đọc sách, học thêm thứ mới,
- buổi tối dành cho bản thân và gia đình,
- cuối tuần đi đâu đó mà không cần xin phép ai.
Mình muốn một cuộc sống mà:
mỗi ngày đều có không gian để thở, để nghĩ, để cảm nhận cuộc đời.
Mình chọn tự do vì mình muốn xây tài sản — không xây công việc
Khi mình còn quản lý 50 người, mình tạo ra:
- quy trình,
- báo cáo,
- kế hoạch,
- họp,
- xử lý sự vụ.
Nhưng tất cả những thứ đó…
không thuộc về mình.
Một ngày mình nghỉ → mọi thứ trở lại 0.
Còn bây giờ, mình xây:
- sản phẩm số,
- template,
- khóa học,
- funnel kit,
- hệ thống tự động,
- nội dung,
- thương hiệu cá nhân.
Mình làm 1 lần → nó trả lại mình nhiều lần.
Mình nghỉ ngơi → thu nhập vẫn đến.
Đó chính là tài sản thật sự.
Mình chọn tự do vì mình muốn trở thành phiên bản đúng của chính mình
Trong công việc cũ, mình phải là “người quản lý”.
Trong Solo Builder, mình là chính mình:
- sáng tạo,
- tò mò,
- thích chia sẻ,
- thích xây dựng,
- thích giúp người khác tự do.
Mình không sinh ra để gồng gánh một đội quân.
Mình sinh ra để tự do — và giúp người khác tự do theo cách riêng của họ.
Mình chọn tự do để sống một cuộc đời mà mình không cần trốn khỏi nó
Ngày trước, cuối tuần là “trốn”.
Nghỉ lễ là “hồi sức”.
Còn bây giờ:
- ngày thường nhẹ nhàng,
- cuối tuần vẫn nhẹ nhàng,
- cuộc sống có nhịp chậm,
- nhưng đầy đủ, sâu và ý nghĩa.
Khi mỗi ngày đều dễ chịu,
bạn không cần kỳ nghỉ để “chạy trốn” nữa.
Mình không chọn con đường dễ. Mình chọn con đường đúng.
Người ta sợ tự do vì nghĩ nó rủi ro.
Nhưng rủi ro thật sự là đánh đổi tuổi trẻ vào công việc mà bạn không còn yêu.
Mình chọn tự do vì mình muốn:
- sống đúng với chính mình,
- xây tài sản thay vì xây công việc,
- kiếm tiền trong sự nhẹ nhàng,
- và hướng dẫn người khác tìm được con đường tự do của riêng họ.
Nếu bạn đọc đến đây, mình tin bạn cũng đang tìm điều đó.
Bạn không cần bỏ việc.
Bạn không cần làm lớn ngay.
Bạn chỉ cần bắt đầu:
từng bước nhỏ,
với một sản phẩm,
một hệ thống,
một quyết định đúng.
Còn lại — cuộc đời sẽ mở đường cho bạn.